Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 11 Phần 2
Hoa bừng tỉnh sau cơn mê khi thấy chị gái gọi.
-Hoa…chị đưa đi viện nhé…
Cô bật dậy mồ hôi nhễ nhại rồi nói với chị gái.
-Em mơ một giấc mơ dài quá chị ạ.
-Giấc mơ gì .
-Em mơ thấy em có qua lại với bố của bạn em.
-Người đàn ông mà em cầm đồ của anh ta đấy à.
-Vâng,bố của Tâm…giấc mơ như thật vậy,em mơ thấy chú ta lấy anh rể ra ép em,còn con gái chú ấy thì lại muốn em làm vợ ,em đã nghe theo và chấp nhận,ôi giấc mơ thật đáng sợ…giấc mơ rất dài.
Hồng xoa trán em rồi khẽ nói…
-Con người đó tốt nhất cứ nên tránh ra thì tốt hơn,có những giấc mơ như một lời tiên tri ,tiên đoán cho những điều sắp xảy ra.
-Chị yên tâm,em sẽ chú ý.Dù sao thì em cứu chú ấy một lần,chú ấy cũng đưa em đi viện một lần,như vậy cũng coi như có đi có lại.
-Anh Quân nói người đó rất phức tạp,thế nên em cứ tránh ra,em chơi với con gái chị k tham gia nhưng chuyện nào ra chuyện đó.
-Tâm chơi tốt với em chị ạ,em cũng quý bạn ấy,bạn ấy thật thà lắm.
-Ừ nghỉ ngơi đi,dạo này ốm suốt…chị cũng lo…
Tại nhà Hoàng Long …
Long đang cắt tỉa khóm cây hoa hồng trắng trong vườn,thế chột đi vào nói khẽ.
-Cậu Quân đã tới thưa sếp.
Quân bước vào,Long hẩy nhẹ bàn tay ý đàn em lui ra hết để anh ta nói chuyện riêng.
-Cậu vẫn vậy,vẫn thích hoa hồng trắng.
-Cái gì trắng cũng sẽ đẹp…
Long huyết nói rồi khẽ nhếch môi cười.Anh ta rửa tay rồi mời Quân ngồi xuống bàn trà.
-Tôi đến đây để có chuyện nói rõ với cậu.
-Vội vàng thế nhỉ,thử trà của nhà tôi xem vị nó ngọt đắng ra sao?
Long rót trà vào ly,Quân đặt chiếc bút xuống bàn.
-Thứ cậu cần đây,từ nay con bé Hoa k còn liên quan gì đến cậu nữa.
Long huyết nhấp trà lên môi rồi cười mỉm.
-Cậu nghĩ tôi muốn liên quan đến em vợ cậu,à có được gọi là em vợ không khi thậm chí cậu với chị con nhỏ đó còn chưa kết hôn.
-Nhà tôi đang có tang nên chúng tôi chỉ đăng kí và sẽ tổ chức hôn lễ sớm thôi.Chúng tôi cũng đã có con với nhau nên cưới hỏi k còn quan trọng.
-Nếu theo luật con nhỏ đó sẽ bị khử nhưng vì nể nó là bạn của con gái nên tôi đã nhân nhượng,giờ bạn đến đây nói k muốn liên quan tôi thấy quan ngại về câu nói này.
-Mày muốn gì mày nói thẳng đi Long,tao k lạ gì mày cả…
Quân đứng dậy nổi nóng,Long vẫn ngồi điềm tĩnh nhấp trà rồi cười nhẹ.
-Về đi…
-Mày chưa trả lời tao,mày có ý với con bé …kể từ sau ngày con bé ở viện về nó nói mày đến gặp nó là tao biết mày chú ý đến con bé rồi.Mày k thiếu đàn bà,nó chỉ bằng tuổi con mày…
Long thấy khó chịu khi Quân nói đến điều này.
-Cuộc đời này k có ai có thể điều khiển tao,bắt tao phải theo ý.Mày là cái thá gì hả Quân khờ…
-Hãy nể tình bạn giữa tao và mày được không?
-Về đi…
-Được không,tao xin mày…tao như anh trai con bé ,tao k muốn nó có dính dáng tới mày vì sao mày hiểu rõ mà.
Long cầm chiếc kéo đứng dậy dí vào cổ Quân…
-Bảo nó ít xuất hiện trước mặt tao hiểu không?
-Hiểu…tao sẽ bảo Hoa…cám ơn …cám ơn…
Quân ra bên ngoài lên xe ôm mặt đầy vẻ lo lắng…
Tú ngồi nói chuyện với Hoa lúc nhặt rau.Cô búng mũi Hoa.
-Ốm gì sốt hai ngày hai đêm ngủ cứ mơ màng nói linh tinh.
-Em nói gì chị
-Cứ bảo chú đừng,tôi không cho phép.
-Em mơ giấc mơ dài quá chị ạ,giấc mơ kinh khủng lắm,như thật ấy.
-Thầy Khiêm lo cho em lắm đấy,đến nhà thấy em sốt cứ loanh quanh hỏi chị suốt.
-Thầy ấy tốt nhưng em vẫn muốn cuộc sống độc thân thôi chị ạ.
-Nhận lời yêu thầy rồi thì yêu đi chứ.
-Thầy tốt nhưng chỉ là rung động nhất thời,em thấy em nên nói rõ sớm với thầy.
-Vậy k nên trêu đùa tình cảm của thầy ấy mà tội người ta…
Vừa nói dứt câu,thầy Khiêm đứng ở cửa tay cầm túi hoa quả rồi Hoa đứng dậy nhìn thầy,cô tự tin cười tươi…thầy Khiêm gương mặt đầy lo lắng…
Tối đó Tâm đi học thêm về ,chợt thấy Long và vợ mới từ Sài Gòn ra đang ngồi ăn cơm.Tâm mặt lạnh tanh bước qua…Long gằn giọng
-Con đứng lại đó,có thấy người lớn đang ngồi đây không.
Diễm tỏ vẻ cao thượng xua tay
-Thôi anh,con còn ngại đừng ép con quá.
Tâm nói phụng phịu…
-Chào chị…
Diễm đứng dậy.
-Tâm đi học về mệt ngồi xuống ăn đi…
-Tôi khoẻ lắm ,khoẻ hơn chị đó.
Long lừ mắt
-Con quá rồi đấy
Diễm lại xua tay…
-Tuổi này ương ngạnh vậy đó,xưa em cũng vậy à…
-Con ngồi xuống ăn đi.
-Con đi thăm bạn ốm,bố cứ ăn với người ta đi.
-Bạn nào bảo chú Thế đưa đi.
-Hoa ốm ạ,bạn ấy nghỉ học mấy hôm nay rồi.
Diễm liền hỏi Long
-Bạn thân con bé à anh.
-Ừ…
Tâm quay đi,Long liền nói với Diễm.
-Cô cũng đi luôn đi,lần sau nếu tự ý đến đây mà không báo trước thì tôi sẽ k bao giờ vào Sài Gòn nữa.
-Vợ chồng với nhau không lẽ anh cứng nhắc vậy sao?
-Chúng ta sống vs nhau nên có luật lệ riêng.
-Mai em mới bay,k lẽ anh định để em ra khách sạn.
Long không nói gì,Diễm tức giận đi ra ngoài,cô ta tức nói với trợ lý” Vì cái con nhỏ đó mà hỏng hết cả không khí,anh tưởng tôi thích tới đây lắm hay sao vậy”
Hồng pha cho Quân ly trà nóng khẽ đặt lên bàn.
-Hôm nay anh đi nói chuyện vs anh Long huyết đó sao rồi.
-Anh đã cầu xin nó …
-Nói em nghe ,nghiêm trọng vậy à anh.
-Long huyết nó không phải là đứa thích đùa giỡn với đàn bà ,thế nhưng hôm nay nó bảo anh “ Hãy bảo Hoa đừng xuất hiện trước mặt nó nữa”…
-Vậy ý của anh ta đã quá rõ,anh…anh phải ngăn chặn điều này…anh…sao anh không nói gì …em của em đang bị xã hội đen để ý …
-Anh cũng đang cố …
Hồng bật khóc lớn…
-Con bé thiệt thòi lắm rồi,tại sao lại thế này,nếu mẹ mà biết sẽ ra sao đây?
Thế chột chở Long huyết đi công chuyện,sau khi xong anh ta chở ngang qua khu nhà Hoa,vệ sỹ của Tâm đang đứng bên vệ hồ…Thế chột liền nói.
-Cô Tâm kìa sếp…
Long nhìn qua cửa kính thấy Tâm đang đốt pháo…Hoa và Tâm nắm tay nhau nhìn lên trời…
-Hôm nay ngày gì vậy
-Là tết dương ạ…
-Bận bịu k còn nhớ tới ngày gì nữa rồi…
Chiếc xe đỗ lại bên đường,Long nhìn Hoa cười rạng rỡ dù gương mặt có vẻ xanh xao…Tâm hét lớn “ Chúc mừng năm mới”…Hoa cũng hét lớn “ Chúc cho chúng ta năm mới bình an”
Long mỉm cười khi nhìn thấy hai đứa trẻ đang vui vẻ…trên xe văng vẳng bản nhạc từ radio…

Cũng sẽ là nỗi đau làm anh đau nhất

Long định mở cửa xe xuống thì thấy thầy Khiêm đi ra phía Hoa và Tâm…

Sợ họ biết sẽ phiền đến em nên anh đành thôi

Long đóng cửa xe lại…
-Đi thôi…
Thế chột nhìn qua gương thấy Long gương mặt đầy tâm sự,biết rằng đã bao năm qua kể từ sau khi vợ của Long huyết mất,đây là lần đầu Thế Chột thấy Long huyết ngập ngừng,bối rối và lảng tránh khi đối diện với một cô gái…lẽ nào Long huyết trong lòng đang có tình cảm chớm nở với cô gái nhỏ bé hồn nhiên tên “ Hoa”.
Tác giả: Tống Thị Phương Anh