Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 15 Phần 2
Hoa ơi…
Hoa…với dáng vẻ nhỏ nhắn,làn da trắng mịn,đôi môi hồng như hoa đào phai…nụ cười rạng rỡ quay lại nhìn Tâm…
Lúc này Tâm còn thấy Hoa thật sự đẹp như một nữ thần vậy…đến Tâm còn ngẩn người…
Hoa đi ra hẩy vai
-Gọi xong lại đần người ra vậy.
-À tối nay qua nhà mình ăn tối nhé
-Mình tối nay sang nhà chị gái rồi.
Tâm thấy rõ hoa có vẻ né tránh,cô buồn bã phụng phịu…
Hồng ở phòng trực của bệnh viện cứ nghĩ mãi về tin nhắn hôm qua của chồng,Tú đưa trà sữa đến cho Hồng và gọi
-Này,ơ…đến 1 lúc rồi mà k thấy tao à.
-À đang suy nghĩ một số việc.
-Việc gì mà trông có vẻ nghiêm trọng vậy.
-Hôm qua tôi vô tình đọc được tin nhắn của cô gái nào đó nhắn cho anh Quân.
-Rồi sao k hỏi thẳng chồng,con gái bây giờ nó la liếm chồng người khác ghê lắm,ông ý có tiền như vậy thì gái nó bám lắm.
-Tao ngại chưa muốn hỏi vì tao vẫn tin anh ấy.
-Đôi khi chỉ là đối tác rồi sau đó nó thích,nó gạ gẫm thì sao.
-Đó không phải đối tác,tao nghĩ là người yêu cũ.
-Mẹ kiếp,cái bọn người yêu cũ là chúa rách việc.
-Thôi không sao đâu,nghĩ tích cực lên,ông ý yêu mày như vậy,trải qua bao nhiêu chuyện còn được.
Hồng thở dài mỉm cười.
Hoa xin đi làm thêm buổi tối ở quán cafe du thuyền,cô từ sau khi thấy mẹ gọi nói
-Sổ đỏ bưu điện mang đến cho mẹ kèm tờ giấy nợ đã xé,k hiểu thế nào?
-Vậy mẹ giữ chặt lấy 200 triệu k phải là con số nhỏ,mẹ rút kinh nghiệm.
Hoa biết là Long huyết đưa về,thế nên cô k muốn mang nợ nên đi làm để tích cóp trả tiền cho Long huyết…tan làm cô tiếp tục đi rửa bát cho quán bún đầu ngõ k có thời gian nghỉ ngơi…
Long huyết tại Sài Gòn sau khi nghe Đức chớp nói.
-Mảnh đất ấy đã bị hẫng tay trên,con có lấy về được giúp bố không?
-Đợt này con cũng bận nhiều dự án nhưng con nhất định sẽ đưa mảnh đất đó về tay bố.
-Bố quả thật k nhìn lầm người,bố mời con một ly.
Đức chớp cười ngạo nghễ ,Long huyết uống rượu mỉm cười…
Tay Vỹ con trai Đức chớp tức giận khi thấy bố lại gọi Long huyết.Long huyết đi ra cửa thì Vỹ nói.
-Mày nghĩ mày là cái đếch gì,cũng chỉ là một con chó của bố tao thôi,cơ ngơi này tao sẽ nối nghiệp thì mày lại làm chó cho tao tiếp thôi.
-Vậy để xem bản lĩnh của mày có tiếp quản nổi không?
-K tao thì ai hả thằng chó.
Vỹ hùng hổ đúng lúc Đức chớp đi ra ,ông ta lừ mắt con trai
-Mày đang làm trò gì vậy hả,còn k mau xin lỗi em rể đi.
-Kìa bố
-Tao bảo xin lỗi…
Long huyết cười nhẹ rồi làm vẻ nghiêm túc.
-Thôi k sao đâu bố…
-Không,cái gì ra cái đó,đã làm sai giờ lại còn trách người đang giúp mình,ta k dậy dỗ con cái kiểu đó được.
Vỹ nắm chặt tay.
-Anh xin lỗi.
-K sao đâu anh,bố chắc hiểu lầm anh em ta thôi…
Long vỗ vai Vỹ,hắn ghét Long đến cùng cực nắm chặt tay…
Long nhận được tin nhắn.
“Tối chú có rảnh không,cháu có chuyện muốn nói.”
Long đọc xong liền xoá tin đi và không phản hồi…Anh ta cũng đang né tránh Hoa…
Hoa k thấy phản hồi,cô liền cất tiền vào tủ,cô định trả dần tiền cho Long huyết…tiếng gõ cửa phòng trọ,Hoa đi ra mở cửa thì thấy thầy Khiêm.
-Thầy đi qua hàng trà sữa gần đây nên mua qua.
-Dạ vâng,em cám ơn thầy…
Thầy Khiêm nhìn rõ Hoa đang có tâm sự.
-Có chuyện gì khó nói cứ nói với thầy,chúng ta k thể yêu thì có thể coi là bạn mà.Thầy thấy dạo gần đây em gầy quá.
-Em đang giảm kg ạ
-Trời người như cái kẹo nhỏ vậy mà còn giảm là sao?
Hồng chờ Quân về ăn cơm những gọi k nghe máy,Quân tắt máy đi và chỉ nhắn về “ Nay anh làm việc muộn,hai mẹ con ăn trước đi”…
Hồng cúp máy,mẹ chồng đi ra thở dài
-Con ăn đi ,cái thằng k ăn cũng chẳng gọi về một câu.
-Anh ấy có nhắn rồi ạ,mẹ…anh Quân có người yêu cũ nào khi xưa con thấy mẹ có nhắc đến.
-Đúng rồi con An,nó lợi dụng thằng Quân rất nhiều,mẹ lật tẩy nó rồi cho nó biến đấy.
-Anh Quân chắc hẳn yêu cô ấy lắm phải k mẹ.
-Có chuyện gì à,nói mẹ nghe đi
-Không có gì,con chỉ hỏi vậy thôi ạ…
-Nó yêu con là yêu nhất đấy,bất chấp tất cả nên con đừng nghĩ gì,mẹ biết con đang có tâm sự…
-Con cũng mong anh ấy một lòng một dạ mẹ ạ.
Cô Lệ ở nhà thắp hương nhìn lên bàn thờ mẹ cô.
“ Mẹ ơi,mẹ phù hộ cho hai cô con gái của con được an lành mẹ nhé,con cứ thấy gần đây tâm bất an lắm”…
Cô Lệ khóc trước ban thờ mẹ …
Chuyến bay của Long đáp xuống sân bay Hà Nội.Anh ta gương mặt đầy tâm trạng nhìn ra ngoài cửa kính xe ô tô.Thế chột liền nói.
-Sếp có đi đâu k ạ,hay về thẳng nhà…
-Có cách nào lấy lại tin nhắn đã xoá không?
-Sếp lấy không em lấy lại cho,lấy được ạ…
-Mà thôi…
-Sếp…em xuống xe ở đây,sếp muốn đến đâu hãy cứ đến đó đi ạ.
Long lưỡng lự…thế rồi thế chột mỉm cười khi nhìn Long huyết lái xe đi “ Sếp,em cả đời chỉ mong sếp mở lòng,mở lòng đi ạ”…
Tâm ở nhà nhìn trời mưa,vú em đi tới đưa cho Tâm cốc sữa.
-Trời mưa nên buồn quá vú ạ.
-Phải rồi mưa là sẽ buồn,vú đến làm cho bố cháu cũng vào ngày trời đổ cơn mưa lớn thế này đây…
-Vú kể con nghe đi…
Bà Vú liền kể lại…
Ngày hôm đó khi bươc vào nhà,hai ban thờ được lập cách nhau chỉ có một năm.Đó là ông nội cháu và mẹ cháu…khi đó bố cháu mới có 20 tuổi ,ngồi ở góc nhà ôm cháu như người mất hồn,râu ria xồm xoàm,quần áo sộc xệch,vú còn sợ nhưng vì ông nội cháu xưa cứu vú,có ơn lớn nên khi nhà có chuyện vú đã k ngần ngại mà tới đây.Cháu ốm đau cần bế,bố cháu là người bế,chăm cháu từ cái nhỏ nhất,thế rồi theo năm tháng bố cháu cứ sống lao đầu vào công việc.Vú thấy thương lắm,bố cháu sống lạnh nhạt với tất cả…
Tâm bật khóc
-Bố cháu cả đời này rất khổ rồi đúng k vú.
-Đúng vậy…rất khổ tâm…chỉ mong ai đó đến cứu vớt tâm hồn đã bị tổn thương quá nhiều.
Long lái xe đến ngõ trọ nhỏ nhà Hoa…cầm chiếc ô đen tiến vào bên trong…anh ta thấy đèn sáng…Long bước tới thấy bên trong thầy Khiêm và Hoa đang trò chuyện rất vui…đứng bên ngoài ô cửa Long tự dưng thấy ngại…anh ta lùi lại…
Một thanh niên trong xóm trọ mặc áo grap đi về vừa đeo tai nghe vừa hát
“ Dù người vẫn muốn
Đi tìm hạnh phúc sau này
Cùng ai không phải anh.
Chỉ cần một giây em nhớ đến
Thì anh cũng mong ở bên
Dù mai em có thế nào
Thì anh vẫn mãi không thể
Ngừng yêu đến mãi
Suốt cuộc đời”…
Trong cơn mưa lớn đó,Long huyết dường như cảm thấy không nên tới gần Hoa,anh ta chỉ đứng cầm ô lặng nhìn cô qua khe cửa…
Hồng nhận được tin của Tú “ Tao gặp ông Quân chở đứa con gái nào ở ngã tư Trần Hưng Đạo”…
Tác giả: Tống Thị Phương Anh