Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 2 Phần 2

Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 2 Phần 2

Mùa đông lại đang tới,Hồng lại nhớ mãi cũng mùa đông năm đó cô gặp Quân…
Sáng hôm sau khi Hồng trở về từ bệnh viện,Hoa liền hỏi dồn dập…
-Chị ơi cái anh đấy có sao không?
-Lo mà học đi,cứu người là tốt nhưng sau này những người mà kiểu va chạm thế em cứ tránh đi,nguy hiểm cho chính mình.
-Thì em biết là ai đâu,thấy người ta bị thương thì mình cứu họ thôi ạ.
-Anh ta khoẻ rồi và xin về rồi…có vấn đề gì à mà hỏi mãi vậy.Nói cho chị biết có quen anh ta từ trước không?
-Ơ không,em không có quen ,em thề đấy.
-Thế thì tốt…
Hoa thở dài cô đi ra vò chiếc áo khoác của mình có dính máu,thấy trong túi áo có một chiếc bút máy,Hoa cau mày gãi đầu…” Bút này ở đâu nhỉ”…
Quân trở về nhà vì hôm nay là sinh nhật của mẹ anh ta,Liên mặc chiếc váy đỏ rực bất chấp trời đang rét,cô ta vẫn mặc váy hai dây xuyên thấu đầy gợi cảm…thấy Quân liền đon đả đi ra …
-Anh có mệt không,em pha nước gừng ấm cho anh rồi đấy,bé Bông đang chờ anh bế đó…
Con bé chạy ra chỗ Quân,anh ta mặt lạnh tanh bước qua,Liên quát lên.
-Anh làm trò gì vậy,anh ghét em cũng được sao lại ghét lây sang cả con.
Quân vẫn k thèm trả lời cô ta mà bước đi thẳng tới phòng khách,bố Quân thở dài khi thấy con trai trở về nhà…
-Hôm nay mới chịu về đấy,hôm nay uống rượu gì để bố lấy.
-Con về đưa quà cho mẹ rồi sẽ đi ngay.
-Làm thế mẹ buồn đấy,cứ ăn với mẹ bữa cơm cho tình cảm con ạ.Hai năm rồi cả nhà mình chưa từng ăn cơm,cứ lễ tết con lại ra nước ngoài thì gia đình đâu còn được quây quần.
-Con lâu nay mỗi lần nhìn thấy mẹ con ăn không ngon.
-Quân…bà ấy dù sao cũng là mẹ của con,bà ấy làm những gì tốt nhất cho con mà.
Mẹ Quân đứng bên ngoài nghe vậy bà liền khóc,Linh an ủi mẹ.
-Mẹ không phải khóc,anh con giờ sống cứ như vậy đấy,sống mà như chết rồi…là do quyết định của mẹ,anh ấy vẫn làm trọn chữ hiếu đến cuối cùng,còn giờ con trai mẹ sống cứ lặng lẽ như vậy đấy…mẹ vui chứ sao lại khóc.
-Thôi đi cả con cũng cứ trì chiết mẹ đến khi nào?
-Mẹ đưa một nàng dâu lười làm ham chơi về nhà để chê trách một cô gái ngoan ngoãn hiền lành,có ai được lựa chọn bố mẹ giàu có đâu mẹ…
Mẹ Quân khóc ngày một lớn khi thấy con trai đã lái xe rời đi…
Trên đường đi khi đỗ đèn đỏ gần cổng trường của Hồng,anh ta nhớ lại năm đó thấy Hồng mặc chiếc áo dài trắng đứng ở đó vẫy tay với Quân và cười thật tươi…
Thế nhưng khi ánh nắng nhẹ của mùa đông phản chiếu lên nơi góc đó,đúng là Hồng đang đứng ở đó cô đang cười tươi nói chuyện với vài người.Quân bỏ kính ra để xem mình có nhìn nhầm không nhưng đó lại là sự thật,vẫn nụ cười ấy,nụ cười làm anh ta say đắm và mãi k thể quên suốt hai năm qua.
Thấy Hồng quay đi và đi bộ,Quân liền lái xe theo sau,anh ta phóng lên rồi bấm còi…Hồng dừng lại nhìn vào trong xe đúng lúc Trinh gọi phía trước.
-Nhanh lên Hồng lớp mình đang chén rồi
-ừ tới luôn đây.
Hồng cứ ngờ ngợ,hôm nay là ngày lớp Hồng họp lớp và liên hoan gần trường.
Hồng chạy vào nhà hàng…
Quân tay vẫn giữ ở nút kéo kính nhưng rồi lại chẳng dám kéo xuống,Quân phóng xe đi qua cửa nhà hàng…Hồng bước ra khỏi cửa nhà hàng và nhìn chiếc xe cô tay run lên “ Muốn chào nhau nhưng có lẽ là khó phải không”…
Cô đoán người ngồi bên trong xe là Quân,dù anh đã thay chiếc xe khác nhưng phong cách vượt lên ngang tầm rồi bấm còi vs Hồng rất quen thuộc…
Tại Sài Gòn…
Hôm nay tổ chức có tên “ Báo đen” đang tổ chức ăn tiệc sinh nhật lần thứ 70 của ông trùm..
Cầm đầu tổ chức là người đang ông có tên : Đức chớp…ông ta chuyên buôn bán ma tuý,đánh bạc,tổ chức mại dâm,rửa tiền bẩn…một vùng đất cấm do ông ta có quan hệ rất rộng.
Đức chớp có ba người con,hai trai và một gái…hôm nay ông ta quát cô con gái duy nhất của mình tên Diễm.
-Bố vì ai,nó đã từng có vợ rồi con hiểu không?
-Con chấp nhận hết chỉ cần con được cưới anh Long…con chỉ thích anh ấy.
-Mày mù quáng lắm rồi con ạ
Anh trai cả liền nói.
-Dù nó là cánh tay đắc lực của bố thì anh cũng k ưa nó,nó là thằng rất nguy hiểm,mày k hiểu rõ nó đâu,nó hơn mày bao nhiêu tuổi đầu nó có sỏi rồi hiểu chưa?
-Anh biết gì mà nói,anh Long mới 37 tuổi còn em 25 hơn em 12 tuổi chứ mấy.Với là vợ anh ấy mất chứ có phải là …
-Mày biết sao vợ nó mất không?
Đức chớp xua tay k muốn con trai cả nói thêm.Ông ta thở dài.
-Diễm,bố hỏi con nghiêm túc không?
-Con nghiêm túc ạ,con yêu anh ấy.
-Còn nó có yêu con không?
Diễm lúng túng rồi vẫn cười nhạt.
-Anh ấy yêu con thì mới đồng ý lấy con chứ,bố…con muốn sống bên anh ấy.Bố toàn khen anh ấy giỏi còn gì?
Bên ngoài cửa chiếc xe sang trị giá đến vài chục tỉ đen bóng đỗ ở cửa căn biệt thự xa hoa…trên xe bước xuống là người đàn ông cao to mặc nguyên bộ quần áo màu đen bước xuống.Sơ mi đen,quần âu ,giầy tây,tay đeo chiếc đồng hồ vài tỉ xa xỉ…tai anh ta đeo chiếc khuyên bên trái…cười nhếch mồm khi vừa xuống xe,anh ta châm thuốc hút ,đồng loạt hai hàng người áo đen cúi chào đồng thanh.
-Hoan nghênh Long đại ca …
Vẻ đẹp nam tính,ánh mắt đầy kiêu ngạo của anh ta khiến cho ai trong tổ chức nhìn cũng phải khen ,nhất là mấy cô gái,con gái của các trưởng ban nhỏ…
Hoàng Long 37 tuổi,là cánh tay phải đắc lực của ông chùm Đức chớp,anh ta còn được gọi là Long huyết bởi tính khát máu và man rợ của mình.
Mẹ Quân nhìn ảnh con trai hồi nhỏ trong điện thoại rồi bảo với trợ lý
-Con bé Bông hai tuổi rồi mà chẳng có nét nào giống bố nó cả…
-Tôi cũng thấy vậy,tôi xin phép được nói thẳng ạ
-Chi cứ nói đi tôi nghe
-Lý lịch của cô Liên rất chơi bời,thế nên …
-Tôi hiểu ý chị rồi,lập tức xét nghiệm ADN đi…
-Vâng tôi làm ngay…
Mẹ Quân giữ tay lên tim,bà bị bệnh tim nên đang cố gắng giữ bình tĩnh…
Thế nhưng Liên lắp hết camera ngầm trong nhà,cô ta biết mẹ chồng nói chuyện với trợ lý liền lo sợ,cô ta vội vã gọi nhờ mẹ đẻ.
-Mẹ ngay lập tức đi lấy tóc của con cái Hồng hay đại loại lấy máu của nó…
-Sao thế
-Sắp lộ rồi mẹ ơi,chết mất,mụ già đang cho người đi xét nghiệm ADN của con Bông…
-Ôi trời làm sao mà tiếp cận con nó được.
-Thế con mới phải nhờ mẹ…
-Sợ k được chỉ có thể mua chuộc bác sỹ
-Mẹ điên à,bệnh viện đấy toàn anh em nhà bà ấy mua làm sao được.
-Để mẹ đi tìm…chờ mẹ…
-Vâng…
Liên đi ra đi vào lo lắng…
Mẹ Liên ngay lập tức tiếp cận khi thấy Tú đón gấu đang cho ăn bánh giò…bà ta lân la.
-Cu con đẹp trai quá cháu nhỉ.
-À vâng trộm vía cô ạ.
-Cháu nhà cô lười ăn lắm,k ăn mà bụ bẫm dc như bạn này,người ta cứ bảo xin mẹo sợi tóc là được về để dưới gối…
-Ui đơn giản mà ,có cái kéo bấm cháu bấm cho cô
-Cô có đây,nhà làm may nên lúc nào cũng mang…
Tú cắt cho mà k hề ngần ngại…mẹ Liên ngay lập tức gọi cho con gái
-Mẹ lấy được rồi,cái con trông nó ngu lắm,mẹ nói cái mà nó tin luôn…mà con à,thằng bé nó giống hệt thằng Quân luôn,mẹ lo lắm.
-Mẹ yên tâm có con ở đây chúng nó k thể quay lại với nhau đâu…mẹ cứ yên tâm…
Liên đưa tóc cho trợ lý của mẹ chồng.
-Tôi tình cờ nghe được chuyện của mẹ tôi và chị rồi,tóc của bé bông đây,chị mang đi đi,tôi buồn nhưng dù sao cũng nên rõ ràng.
-Kết quả đã có rồi nên k cần nữa đâu cô Liên.
-Sao nhanh vậy được mới có từ sáng mà.
-Cô quên bà chủ là ai à…kết quả bà chủ đang cầm rồi…
Liên buông thõng tay…cô ta chạy như điên lên phòng mẹ chồng nhưng k có bà ở đây…
-Mẹ đang ở đâu ạ…
Trợ lý nhìn Liên mà thở dài…
Tại quán trà đạo,Linh mở ra đọc cho mẹ …bà hồi hộp đến khó thở…
-Theo như kết luận này thì không cùng huyết thống ,k phải cha con mẹ ạ…
-Ôi trời ơi…
Bà gục xuống,Linh đỡ mẹ…
-Mẹ ơi…mẹ có sao không?
-Tại sao tôi lại nuôi con cháu của ai suốt hai năm trời nay thế này…tại sao ,tại sao lại thế này…ôi trời ơi…thảo nào thằng Quân nó k bế,nó chưa bao giờ bế…
-K lẽ anh ấy biết
-Sao cơ…ôi trời ơi…
Linh lập tức gọi anh trai khi mẹ ngất xỉu…
-Mẹ đang nhập viện khi biết kết quả bé Bông k phải con của anh…
-Viện nào.
-Anh bình thản như vậy đúng là anh biết trước rồi,tại sao anh biết mà vẫn để mẹ nuôi con người khác.
-Đó là lựa chọn,cái giá mẹ phải trả…
-Anh…anh quá đáng quá…
Quân cúp máy…
Linh đưa mẹ vào viện cấp cứu thì gặp Hồng,cả hai nhìn nhau rồi ái ngại cười nhẹ…Hồng cũng nhanh chóng sơ cứu cho mẹ Quân…
Lát sau Quân đi vào,mẹ Quân cũng đã tỉnh…Linh liền nói.
-Người cấp cứu cho mẹ là chị Hồng đấy,giờ chị ấy đang làm việc ở đây…
-Vậy à…
Đúng lúc đó Hồng đi vào khám lại cho mẹ Quân…cả hai nhìn nhau,mẹ Quân nhìn rõ ánh mắt con trai lúng túng khi nhìn thấy Hồng…cô vẫn đi vào hỏi nhẹ…
-Bác thấy sao rồi…
-À bác đỡ rồi.
-Huyết áp của bác thấp,cháu có kê cho bác thuốc huyết áp,ở nhà bác có thuốc gì chưa?
-Bác có rồi nhưng cháu cứ kê cho bác…Hồng giờ làm ở viện này à cháu…
-Vâng,cháu hiện công tác tại đây…
Linh nói thêm câu cho không khí đỡ căng thẳng.
-Chị Hồng vẫn trẻ xinh như hai năm trước…chị lấy chồng chưa?
Câu nói của Linh khiến Quân ái ngại,anh ta nhìn Linh…còn Hồng cười nhẹ…
-Linh mấy bé rồi nhỉ
-Em mới 1 chị ạ,sợ lắm rồi…
Đúng lúc đó Tú cho Gấu đi khám tai nên tạt qua chỗ Hồng,đi qua phòng thấy Hồng k để ý thả gấu xuống,thằng bé chạy nhanh lại chỗ Hồng gọi “ Mẹ…mẹ Hồng “
Mẹ Quân tái mét khi nhìn thằng bé bụ bẫm đáng yêu mà lại giống y hệt Quân lúc nhỏ…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *