Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 5 Phần 2
Trong cái lạnh gió rít của mùa đông đó…người đàn ông mặc toàn đồ màu đen với chiếc áo măng tô dài,anh ta bế Hoa chạy vào khu cấp cứu của bệnh viện…
Long nhìn thấy Hoa mặt tái nhợt đi,Hoa liền nói khẽ thều thào
“Chú đừng gọi cho chị cháu,chị ấy còn lo việc cưới hỏi sắp tới”
Hoa được đẩy vào trong cấp cứu,Long người đầy máu anh ta nghe điện thoại của thế chột gọi.
-Sếp,chúng ta cần ra sân bay luôn bây giờ.
-Chuyển chuyến đi tiếp theo đi…
-Nhưng sẽ muộn đến lễ cưới…
Long cúp máy,bác sỹ đi ra nói.
-Cô ấy phải chuyển sang khoa sản phẫu thuật.
-Có phải sảy thai không?
-Không,cô ấy có một khối u bên nang trứng,giờ nó vỡ ra phải cấp cứu gấp nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Sang đến khoa sản,bác sỹ đón nhận ra Long.
-Ôi ai đây nhờ,Long công tử lớp mình…
-Lâu quá rồi …
-Vợ à hay ai đây?
-Bạn của con gái,đột nhiên đau bụng rồi bị thế này.
-Thế là chưa chồng,mình sẽ cẩn thận…chờ ở đây nhé.
Điện thoại của Long reo liên tục,bên đầu dây bên kia Diễm giục.
-Anh chưa lên máy bay sao,anh có việc gì mà vội đến mức chưa lên máy bay,nhỡ đến muộn lễ cưới.
-Tôi vẫn sẽ đến đúng giờ là được.
-Anh nói vậy là sao?
Long cúp máy,Diễm tức giận hét lên “ Anh quá đáng vừa thôi”
Bác sỹ đi ra nói với Long với vẻ mặt rất buồn.
-Tớ cố hết sức rồi nhưng bị vỡ thế này sẽ ảnh hưởng đến sinh sản sau này.Sẽ khó có con và có thể dẫn đến vô sinh…
-Nghiêm trọng vậy sao,không có cách nào nữa à bạn?
-Không Long ạ,bạn ấy bị vỡ ra rồi,chứng tỏ bị đau nhiều lần rồi mà vẫn cố chịu xong nó mới vỡ thế này.
Long nhìn vào phòng hồi sức,Hoa ngủ ngon lành ,anh ta thở dài …
-Chuyện này đừng nói cho cô bé ấy biết vội,dù sao cũng chưa chồng con gì sẽ sốc.
-Gọi bố mẹ con bé đến đi bạn.
-Con bé ở với chị gái,có gì bạn cứ gọi cho tôi,viện phí tôi đã thanh toán hết nên tôi sẽ là người giám hộ cho con bé.
-Ok tốt với bạn của con gái qua nha.
-Mình giờ phải đi,cậu chăm sóc con bé dùm mình nhé…
-Ừ …đơn giản thôi,chầu cafe là được.
-Chốt nhé…
-Bạn Long vẫn trẻ như năm nào nhỉ?
-Già rồi bạn…tôi đi trước nhé…
Long rời đi ,vị bác sỹ tên Hạnh cứ nhìn Long từ phiá sau cho đến khi Long đi khuất,nhớ lại thời còn đại học …
Hạnh chủ ý viết thư tỏ tình cho Long,trong lớp Long vừa đẹp trai gia đình lại có điều kiện…thế nhưng thư cứ gửi đi nhưng chẳng có hồi âm…
Long đi ra bên ngoài anh ta người đầy máu,thế chột chuẩn bị sẵn bộ đồ khác để Long thay…
-Sếp làm tôi thót tim,muộn quá rồi…còn 3 tiếng nữa là đến giờ tổ chức hôn lễ.
-Vẫn kịp…
Long nhìn về phía bệnh viện rồi thở dài…
Hồng ở nhà gọi cho Hoa nhưng con bé không nghe máy…cô tức giận nói
-Con bé này hư thật,gọi mãi không nghe máy,lo chết mất…
Quân đang bế con xoa vai.
-Hay con bé đi với bạn,em quản lý chặt quá không ổn đâu.Con bé là đứa ngoan em phải hiểu em mình chứ.
-Nhưng anh ạ,xã hội bây giờ phức tạp,hôm nọ nó còn cứu một người là xã hội đen,toàn dân xăm kín người mà em phát sợ.
-Để anh đến trường hỏi xem thế nào?
-Để lúc nữa mà không về thì em với anh đi.
-Ừ,thôi đừng lo quá…
Tại bệnh viện…
Hoa lơ mơ mở mắt ra đã thấy Tâm ở bên cạnh…
-Cậu cũng tới à.
-Trời ,cậu liều thật đấy,bị u đấy biết chưa,cũng may bố tớ phát hiện ra đưa đi .
-Ai bảo cậu tới đây?
-Bố tớ chứ ai,bảo sao cứ 6 tháng bố lại bắt tớ đi kiểm tra sức khoẻ 1 lần…cậu ấy thấy kêu đau bụng mấy hôm nay mà không đi khám.
-Mình bị sao vậy?
-Bị u xong nó vỡ ra.
-Thế phải mổ à.
-Nội soi thôi như cái chấm ở bụng vs họ rạch ở rốn cậu ấy,liền vào là hết không sao đâu.
-Đen thật không nghĩ bị thế này.
-Thôi ăn tí cháo đi,vú em nhà mình nấu mang tới đấy.
Hoa cảm động với tay ôm lấy Tâm rồi khóc.
-Cám ơn cậu…
-Thôi nào có gì đâu,nín đi…cậu ăn tí cháo đi…
Tâm tốt với bạn thổi từng muỗng cháo…Hoa cảm động k nói nên lời…
Cô gọi về cho Hồng.
-Chị à…
-Em ở đâu thế hả.
-Em sang nhà bạn chơi ,bây giờ cũng muộn rồi để mai em về nhé.
-Dạo này mải chơi kiểu ở đâu vậy…em làm chị quá thất vọng.
-Em vui chơi lành mạnh mà,chị không tin em à…
-Không tin được.
-Rồi mai em về sau nhé…
Hoa cúp máy,cô nhìn Tâm ngủ ngon lành bên cạnh…
Trong bữa tiệc cưới tại Sài Gòn…
Cô dâu được bố mình đưa vào lễ đường,chú rể k nở lấy một nụ cười…Diễm lại gần
-Anh tươi lên được không?
Bố cô dâu nhìn Long
-Nhớ là nhất định phải mang hạnh phúc đến cho con bé nhé.
-Dạ vâng nhất định rồi…
Lúc này Long cười nụ cười rất nham hiểm,anh trai Diễm ngồi bên dưới nói.
-Tìm được xác thằng kẹt rồi anh,nhưng không thấy cây bút ghi âm đâu cả.
-Chắc chắn cây bút ở trong tay thằng Long,nó đã đánh hơi thấy thằng kẹt phản bội nó và thủ tiêu rồi.
-Nếu có cây bút đó đưa cho chủ tịch thì chắc chắn lật được mặt thằng Long huyết.
-Điều tra xem cây bút đó có gắn định vị không?
-dạ vâng…
Tối hôm đó sau khi kết thúc hôn lễ,vừa tới khách sạn Long đã chủ động muốn rời đi.
-Anh đi đâu,anh đừng nói bỏ cô dâu lại đêm tân hôn nhé.
-Kết hôn theo hợp đồng mà em muốn có đêm tân hôn,có quá k?
-Vũ Hoàng Long anh mới là quá đáng,em chỉ thoả thuận là em chờ đến khi nào anh thích em thì thôi chứ k có nói là ngủ riêng.
-Đọc kĩ lại đi…
Long đi sang phòng bên cạnh anh ta đóng xầm cửa để kệ Diễm đứng bên ngoài…cô ta nắm tay vào váy “ Rồi anh sẽ phải yêu em”…
Vào phòng Long đi tắm sạch sẽ nhất là những đoạn Diễm sờ vào anh ta…thân hình vạm vỡ với hình xăm con mèo đen nhe nanh ở phần lưng …Long đổ rượu ra rồi châm thuốc hút,đang trầm tư thì Tâm gọi.
-Bố ơi,bố xong việc chưa?
-Con nói đi.
-Con vẫn đang ở viện,Hoa ổn rồi ăn được ngủ được bố ạ,nhưng nãy con hỏi bác sỹ là bạn ấy có bị biến chứng gì ảnh hưởng không thì bác sỹ k nói,chỉ cứ kể xưa học cùng bố thôi.
-Mọi việc ổn rồi chắc k có gì đáng ngại đâu,con cứ nói với bạn thế.
-Vâng,bố ơi…con cám ơn bố đã cứu bạn con,bố ngủ ngon nhé.
Long chưa kịp nói thì con bé cúp máy,anh ta cười nhẹ…
Tại nhà Quân ,thấy mẹ anh ta ngồi dưới sảnh cả đêm không ngủ,Quân đi ra xoa vai mẹ.
-Mẹ sao chưa đi ngủ đi.
-Mẹ hôm nay đã tới gặp cô Lệ,cô bỏ qua hết lỗi lầm của mẹ,mẹ và cô đã khóc rất nhiều,mẹ rất ân hận vì những chuyện đã làm với Hồng.
-Cô ấy bỏ qua hết mà mẹ,con cũng sắp kết hôn rồi ,mẹ phải vui lên …tậu cả trâu lẫn nghé nhé.
Mẹ Quân quay lại ôm con trai…
-Các con phải hạnh phúc nhé…
Quân mỉm cười ôm chặt mẹ…
Hoa trở về nhà tìm mãi không thấy cây bút…
“ Rõ ràng nó ở đây mà”
Tú thở dài
-Htrc dọn nhà c thấy có cây bút tưởng em k dùng nữa thấy rơi dưới đất nên c vứt đi.
-Chắc gấu nghịch ngăn bàn của em rồi…
-Bút ý quan trọng vậy à…
-Vâng rất quan trọng…
Hoa thui thủi ra ghế đá ngồi…Long đi tới …
-Cây bút đâu?
Hoa quay lại mắt sưng húp vì khóc.
-Cháu…cháu làm mất rồi.
-Cháu đùa tôi à…chết tiệt…
Thấy Long nổi giận Hoa nhắm chặt mắt,Long cố kìm chế vì có vẻ đang làm Hoa sợ…
-Nói đi cần bao nhiêu tiền,nếu k có cây bút đấy…
-Cháu bảo mất chứ giữ làm gì ạ.
Quân đi từ xa về thấy em vợ đang nói chuyện với một người đàn ông có vẻ rất căng thẳng.Quân nhìn thấy Long rất quen…anh ta xuống xe gọi lớn
-Hoa…
Hoa thấy anh rể liền bảo Long.
-Chú đi đi,nhanh đi ạ…
Long quay lại nhìn Quân cả hai nhìn nhau…Long nói khẽ “ Hoá ra có bạn trai”…
Tác giả: Tống Thị Phương Anh