Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 9 Phần 2

Chuyến Xe Cuộc Đời – Chap 9 Phần 2

Đứng giữa ngã tư đường,trời đổ cơn mưa.Hoa bật khóc như đứa trẻ,cô như muốn rửa hết những gì đã xảy ra đêm qua…cứ vậy đứng dầm mình giữa cơn mưa.
Thầy Khiêm đến tận phòng trọ của Hoa thì chỉ gặp được Tú.
-Hôm qua Hoa qua nhà chị gái ngủ nên hôm nay k có nhà,thầy cần tìm có việc gì nhắn lại không ạ.
-À vậy không sao là tốt rồi…hôm qua thấy Hoa bỏ học về giữa chừng tôi nghĩ nhà có chuyện.
-Dạ thầy không cần quá lo đâu ạ.Có gì em sẽ báo Hoa cho thầy.
Thấy thầy khiêm dắt chiếc xe đã cũ rời đi,Tú gọi ngay cho Hồng.
-Hoa đêm qua không về.
-Sao hôm qua mày k bảo tao sớm vậy.
-Hôm qua lúc tao về 1h rồi không nghĩ là nó lại đi qua đêm,thầy vừa tới tận đây hỏi.
-Để tôi gọi cho nó xem sao,sao nó lại như thế .
Trên xe Quân đang chở Hồng,thấy cô bực bội anh liền hỏi.
-Sao vậy em?
-Không có gì đâu anh.
-Anh vừa thấy em gay gắt lắm mà,có chuyện gì cứ nói với anh.
-Không có gì anh.
Hồng giấu chuyện em gái đi qua đêm…Hoa trở về phòng trong tình trạng như người mất hồn,người đầy vết tím ở vùng cổ,là người từng trải Tú hiểu ngay chuyện.
-Em rốt cuộc đã qua đêm với ai hả…
Hoa ôm lấy Tú và bật khóc.
-Em sợ lắm chị ơi,em rất sợ,em phải làm sao đây?
-Nói cho chị rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hoa kể lại cho Tú nghe lại mọi chuyện…Tú buông thõng tay
-Vậy là em chính thức thuộc về hắn rồi…
Hồng chào Quân rồi xuống xe đi vào viện,cô như đi làm bình thường nhưng rồi ngay lập tức đi cửa sau để tới phòng trọ gặp Hoa…
Vừa gặp Hoa thì Hồng đã thẳng tay tát vào mặt cô.
-Mày hư hỏng như vậy từ khi nào.
Tú đi ra can ngăn
-Kìa,mày làm gì vậy,phải hỏi rõ sự tình đã chứ.
-Nhìn nó xem,cổ mày thế này là sao,trời ơi mẹ mà biết thì thế nào hả Hoa.
Hồng cứ kéo áo Hoa nhưng cô không phản ứng lại ,Tú giật ra.
-Vì mày đấy mày biết chưa,làm ơn đừng trách con bé nữa.
Hoa chẳng nói gì chui vào nhà vệ sinh,Tú bên ngoài nói hết cho Hồng nghe,Hồng như chết lặng khi biết em gái vì mình mà bị như vậy…
-Trời ơi chính tôi hại em tôi rồi…
Hoa bên trong nhà vệ sinh khóc nức nở khi nghe thấy chị gái tự trách mình…
Tâm tới công ty của bố,thấy Long đang cho chim ăn vẻ mặt rất vui,cô liền nói.
-Bố của con hôm nay có gì vui nè
-Đừng có đoán già đoán non.
-Con tinh lắm,thấy bố vui vẻ hơn mọi ngày,mỗi lần đến xem bố làm việc mặt căng dã man.
-Tối nay bố con mình đi xem phim đi.
-Sao con k rủ bạn đi,giờ có bạn rồi rủ bạn hơn chứ.
-Hoa tầm này yêu đương thì thích gì đi xem phim nữa.
-Thấy người ta có bạn trai mà con cứ hậm hực là sao?
-Con tiếc ấy bố ạ,Hoa là người đầu tiên chơi với con mà k hề bận tâm con nhà giàu điều kiện,bạn ấy chỉ biết rằng chơi là chơi,k bao giờ để con trả tiền gì,cái gì cũng cưa đôi.
-Rồi thì liên quan gì đến chuyện ngta có người yêu.
-Con muốn kết hợp bố và Hoa mà.
-Bà ngoại nói muốn con sang đó chơi mấy hôm,con qua đi.
-Bố cho con sang bà thật ạ
-Bố k có cấm con
-Nhưng chưa bao giờ cho con qua đêm,bố hôm nay sao vậy.
-Có đi k hay thôi.
-Có có ạ,con sang bà ngay đây ạ.
Thế chột đi vào nói khẽ…
-Đất ở Thái Nguyên ngày mai sẽ cưỡng chế ạ
-Tốt,đẩy nhanh tiến độ.
-Chủ tịch trong sài gòn gọi ra nói mảnh đất mà ngân hàng của Quân đang giữ tại sao vẫn chưa lấy lại được.Tôi đã nói k phải đơn giản.
-Cứ nói rằng chúng ta đang giải quyết là được
-Dạ vâng.
Hoa cả tối hôm đó tắt máy,cô ngồi ở góc phòng đeo tai nghe và cứ ủ rũ…Tú pha cho cốc nước chanh gừng.
-Uống đi em sẽ khiến tâm trạng tốt hơn.
-Hôm nay chị em sẽ rất buồn,em biết tính chị ấy,có lẽ chị ấy đang tự trách mình rồi ngồi khóc ở nơi nào đó…
-Mọi chuyện sẽ qua ,em mới là đáng lo
Tiếng gõ cửa bên ngoài…cánh cửa mở ra Hoa thấy thế chột,cô liền sợ hãi đứng bật dậy,anh ta nói.
-Ông chủ cho tôi tới đón cô.
-Tôi không đi…
-Ông chủ đang chờ ở xe,ra ngoài nói sẽ dễ hơn,đừng để ông chủ đi vào khi đó tôi cũng khó xử.
Tú đứng dậy quát
-Đừng cậy mình có tí tiền là ép người
Hoa với chiếc áo khoác đi ra bên ngoài,vừa lên xe đã thấy ánh mắt sát khí của Long,anh ta ấn điện thoại gọi đến tổng đài của tham nhũng rồi nói “ Tôi muốn báo án có người làm bên ngân hàng nhận hối lộ gây thiệt hại hàng nghìn tỉ của nhà nước”
Hoa sợ hãi vội giật điện thoại của Long nhưng trượt rồi ngã vào lòng anh ta.
-Tôi xin anh…
-Tôi nói với em thế nào?
-Tôi mệt nên tắt máy ,tôi k nhớ đến cuộc hẹn tối nay,giờ thì tôi nhớ rồi ạ.
Long cười nhếch mồm,anh ta mặc nguyên bộ quần áo đen đầy nam tính rồi quay ra phía cửa ô tô nhìn vs ánh mắt đầy suy tư…
Xe chở về tới nhà Long,Hoa lưỡng lự.
-Nhỡ Tâm nhìn thấy.
-Nó nhìn thấy nó còn mừng to đấy…
Long xuống xe,Hoa lẽo đẽo đi theo sau,vào tới phòng ngủ Long nói.
-Cởi áo cho tôi.
Hoa tay cởi cúc áo cho Long,mắt đỏ rưng rưng lại sắp khóc…
-Chú muốn gì nữa vậy,tôi nghĩ đủ rồi mà…
-Chưa làm gì đã khóc,tôi đáng sợ như vậy à?
Câu nói của Long vừa có gì đó như đe doạ,vừa lại pha chút ngọt ngào mà Hoa chẳng nhận ra.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *